Hãy lắng nghe
lời răn
vọng của Tổ Tiên: “Vật vốn từ trời, người gốc ở tổ, muôn dòng nước đều bắt
đầu chảy từ ngọn nguồn, cây phải có gốc, có ngọn, có cành, từ đó lá hoa mới
được sinh ra". (trích
từ Gia Phả). Chúng ta, những lá
những hoa, được cha mẹ sinh ra vốn sẵn có tính niệm ân, niệm đức đối với sự
việc, huống đối với những Đấng sinh thành tạo hoá ra thân chúng ta, ra Thân
Sinh chúng ta, ra các Tổ Khảo và những đời trên nữa, thì tấm lòng niệm ân niệm
đức của chúng ta tất phải thiết tha nồng nhiệt dường nào!
Chúng ta có cái thân cao hay thấp này,
được đội cái tên Nguyễn Văn hay Nguyễn Thị này, há chẳng phải nhờ một giọt
huyết của Liệt Tổ Liệt Tông ta di truyền xuống cho? Huống nữa, công danh sự
nghiệp lớn nhỏ thế nào, há chẳng nhờ nền phúc ấm đắp xây từ trước? Ngôi nhà cốt
nhất cái nóc, dòng họ cốt nhất mồ mả Tổ Tiên, bàn thờ Gia tộc, há chẳng phải là
những điều linh thiêng nhất đối với mỗi đời người?
Họ ta từ thuở sơ khai hàn vi, lưu lạc,
đã hơn 240 năm trải qua biết bao gian nan khó nhọc trong mấy thế đại mới dần
dần gây dựng nên cơ nghiệp ngày nay. Truy niệm công đức của Liệt Tổ Liệt Tông,
nhớ lời di lưu ngay trong trang đầu của Tộc phả:
“ 揚功由己得,陰德豈人知:
Dương công do
kỷ đắc, Âm đức khởi nhân tri”,
chúng ta thấy các cụ tề gia phụng tiên, chỉ noi theo một đạo
hiếu đễ, muốn nên người phải có Đức với Tổ Tiên-Người Âm), mà gây dựng thành
nền tảng, một gia tộc vẻ vang, có chế độ chỉnh đốn, có quy tắc rạch ròi.
Tổ Tiên ta từ xa xưa vốn an bần lạc đạo,
song đã từng “giúp nhà Lê cai quản trấn
Cổ Dũng, huân nghiệp rạng rỡ; đến Hoàng triều nhà Nguyễn mở vận, về trấn nhậm
thành Hải Dương, hiển rạng danh tích…” (trích từ Tộc Phả), có
vị Cao Tổ đã từng trúng khóa sinh
trong nhiều lần thi cử thuộc Hoàng triều, đã từng là Lão Nhiêu của hội Thanh
Tu, có Vị là nhà Nho mà thiên hạ tôn kính bằng Thầy, nhưng vì khi đó
dòng tộc còn quá neo người nên có lẽ chưa xây dựng được Từ Đường.
Ngày nay lớp lớp con cháu hậu duệ chúng
ta, còn nhiều gian nan vất vả, lận đận bể dâu, gặp điều tai ách, song được
hưởng thụ những Công Đức viên mãn của Tổ Tiên, há không biết noi gương Tiền Đại
mà lo tôn bồi, vun quén nền gốc Họ cho được kiên cố thịnh mậu, trước là báo đức
đền ơn với Liệt Tổ Liệt Tông, sau là kết chặt mối tình cốt nhục giữa họ hàng
con cháu.
Mùa Thu Tháng chín năm Mậu Tý (2008),
Hội đồng Gia tộc xét thấy việc thờ, việc Họ phải nên chỉnh đốn cho hợp với tình
thế hiện thời, một là phải khẩn trương xây dựng Từ Đường họ, hai là việc thờ tự
cần củng cố lại, vừa là trách nhiệm vừa là ý niệm Tâm Linh của mỗi cháu con
trong họ, sao cho được cộng đồng chu tất.
Việc xây dựng Từ Đường là một công trình
của cả họ, ai nấy đều hăng hái lạc tùng, người nghèo cũng hết lòng như người
có, bên ngoại cũng như bên nội, dâu cũng như rể, kẻ ít người nhiều vừa đóng góp
vừa cúng tiến công sức, tiền của, đặng mong họ ta sớm có được một Từ Đường
trang nghiêm, sạch sẽ, trước là để Phụng thờ Tiên Tổ, sau là để con cháu đi xa
về gần, cưới vợ gả chồng, xây nhà đắp cổng, có nơi thanh cao, thắp nén Tâm
Hương, bái kính Tiên Tổ.
“NGUYỄN TỘC TỪ ĐƯỜNG” chưa được là sùng
sơn thắng địa, nhà cửa còn đơn sơ, nội thất còn nghèo nàn, còn cần thêm tấm
lòng hảo tâm Kính Tổ của nhân tộc. Song vốn: nhà thờ họ đâu cần phải tráng lệ
nguy nga, sở vọng của Gia Tộc ta là “Dương
công”, “Âm đức”- (thành công và có
đức với Tổ Tiên), là tình tương thân tương ái đó thôi. Sở nguyện ấy được
minh chứng bằng hai đôi câu đối trước cửa Từ Đường:
Nguyện con cháu sau này hãy bồi dưỡng lấy tinh thần ấy cho Gia
Tộc ngày thêm vững bền, thịnh vượng.
“NGUYỄN TỘC TỪ ĐƯỜNG” không tráng lệ
cũng đủ uy nghiêm, nghèo hình thức nhưng giàu nội dung, ấm cúng mà tôn nghiêm,
đơn giản mà linh thiêng, lại thêm kề gần trong họ, tiện cho việc ông con, bà
cháu tới lui sớm hôm, vui vẻ có nhau, tộc nghị lân tình, càng thêm đầm ấm.
Duy cầu Tiên Linh thùy lân gia hộ.
Giỗ Tổ lần thứ (khoảng) 240 - (4/11/ Kỷ Sửu).
Tộc trưởng Nguyễn Văn Hớn
(bái ký)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét